어느 소녀의 빵 속에 든 금화 한 닢
Một đồng tiền vàng trong ổ bánh mì của cô gái
옛날 독일에서 있었던 이야기입니다.
Đây là một câu chuyện đã xảy ra ở Đức từ lâu.
어느 해인가 그 땅에 극심한 흉년이 들었습니다.
Một năm nọ, nạn đói trầm trọng xảy ra ở trong vùng.
그래서 많은 사람들이 굶주리게 되었습니다.
Bởi vậy mà rất nhiều người bị đói.
그때 어떤 돈 많은 노인 부부가 날마다 빵을 만들어서 동네 어린 아이들에게 나누어주었습니다.
Lúc đó, một đôi vợ chồng già giàu có ngày nào cũng làm bánh mì rồi chia cho trẻ con trong khu.
그들은 아이들로 하여금 매번 빵을 한 개씩만 가지고 가도록 했습니다.
Họ bắt bọn trẻ mỗi lần chỉ được lấy một ổ bánh mì.
그러다 보니까 아이들은 서로 조금이라도 더 커 보이는 빵을 차지하겠다고 난리를 떨었습니다.
Thấy thế thì lũ trẻ loạn cả lên, cố gắng để giành được ổ bánh mì trông to hơn của nhau dù là chỉ là một chút.
그러나 그 가운데서 한 여자아이만큼은 예외였습니다.
Tuy nhiên, trong số họ, có một bé gái là ngoại lệ.
언제나 맨 끝에 섰습니다.
Lúc nào cô bé cũng đứng cuối cùng.
자연히 그 아이에게 돌아가는 빵은 항상 제일 작은 것이었습니다.
Đương nhiên, ổ bánh mì dành cho đứa bé đó luôn là cái nhỏ nhất.
아이들은 저마다 더 큰 빵을 차지하는 것에 정신이 팔려서 자기에게 빵을 나누어 준 노인 부부에게 고맙다는 말조차도 제대로 할 겨를이 없었습니다.
Bọn trẻ mải mê lấy ổ bánh mì lớn hơn nên không có thời gian để nói ngay cả lời cảm ơn với cặp vợ chồng già đã chia bánh mì cho chúng.
그러나 그 여자아이는 제일 작은 빵을 차지하면서도 언제나 깍듯하게 그 노인 부부에게 감사한다고 말하는 것을 잊지 않았습니다.
Tuy nhiên, đứa bé gái đó mặc dù chỉ lấy được chiếc bánh nhỏ nhất nhưng lúc nào cũng không quên nói lời cảm ơn với cặp vợ chồng già một cách lễ phép.
그러던 어느 날이었습니다.
Có một ngày kia.
그날따라 그 여자아이에게 돌아온 빵은 유난히 더 작아 보였습니다.
Hôm đó tự nhiên ổ bánh mì dành cho bé gái đó nhìn nhỏ hơn khác thường.
그럼에도 불구하고 그 여자아이는 여느 때와 마찬가지로 노인 부부에게 빵을 주셔서 감사하다고 마음에서 우러나오는 말을 하고서 집으로 돌아갔습니다.
Dầu vậy đi nữa, bé gái đó vẫn nói lời cảm ơn từ đáy lòng như mọi khi đến cặp vợ chồng già vì đã chia bánh mì cho, rồi sau đó cô bé về nhà.
여자아이는 집에 와서 빵을 먹으려고 하다가 그만 깜짝 놀랐습니다.
Khi cô bé về nhà và định ăn bánh mì thì cô rất đỗi kinh ngạc.
빵 속에 금화 한 닢이 들어 있었기 때문입니다.
Vì trong ổ bánh mì có một đồng tiền vàng.
그 옆의 메모지에는 이렇게 적혀 있었습니다.
Trên mẩu giấy cạnh đồng tiền vàng được viết như thế này.
˝이것은 너처럼 작은 것일지라도 잊지 않고 감사하는 사람을 위해서 우리가 마련한 선물이란다.˝
“Đây là món quà chúng ta chuẩn bị cho cháu – người bao giờ quên và biết ơn, dù chỉ là một việc nhỏ”.