빈손으로 왔다 빈손으로 가는 인생

Cuộc đời đến và ra đi với tay trắng

 “죽으면 10원짜리 하나 가져가지 못하고 땅 속으로 돌아가는 것이 인생인데, 왜 그렇게 물질에 욕심이 많은가. 살아있는 동안만 불편을 느끼지 않으면 훌륭한 인생인 것을.”

“Cuộc đời là khi chết đi, ngay đến cả 10 won không mang theo được rồi trở về lòng đất thì tại sao chúng ta lại tham lam vật chất đến thế. Nếu chúng ta chẳng hề thấy bất tiện khi còn sống thì đó là một cuộc sống tuyệt vời.”

알렉산더 대왕이 임종 때 다음과 같은 유언을 했습니다. “내가 죽거든 묻을 때 손을 밖에 내놓아 보이게 묻으라.”

Khi Alexander Đại đế lâm chung, ông đã trăn trối  rằng: “Ta chết rồi thì khi chôn ta, hãy để đôi bàn tay ta ở bên ngoài để mọi người có thể thấy được”.

이 유언에 대해 신하들은 의아해 했습니다. 그러자 알렉산더는, “세상 사람들에게 천하를 쥐었던 이 알렉산더도 세상을 떠날 때는 빈손으로 갔다는 것을 보여주기 위해서다.” 라고 설명해 주었습니다.

Các quan hạ thần đều nghi hoặc về lời trăn trối này. Ngay lúc đó, Alexander Đại đế giải thích rằng “Để cho thế giới thấy rằng ngay cả Alexander – người thống trị cả thế giới cũng ra đi tay trắng khi rời bỏ thế giới này.”

옛말에 ‘인생이란 빈손으로 왔다가 빈손으로 가는 것’이라고 했습니다.

Người xưa có câu rằng: “Cuộc đời là đến tay trắng và ra đi cũng tay trắng”.

맞는 말입니다. 빈손으로 왔으니까 빈손으로 가는 것이 가장 마음 편한 것입니다. 그렇지 않고 많은 부동산을 사 두거나 많은 돈을 모아두면 죽을 때 고통스러워집니다. 아까워서 말입니다.

Câu này đúng. Chúng ta đến với hai bàn tay trắng nên ra đi cũng với hai bàn tay trắng thì lòng ta thật nhẹ nhõm. Ngược lại, nếu ta mua nhiều bất động sản hoặc tiết kiệm nhiều tiền thì khi chết sẽ rất khổ sở. Bởi vì nó thật lãng phí.

이 세상에 존재하는 모든 물건들은 우리가 영원히 소유할 수 없는 것들입니다. 우리가 머무르는 동안만 잠시 빌려 쓸 수 있을 뿐입니다.

Tất cả những thứ tồn tại trên thế giới này đều là những thứ mà chúng ta không thể sở hữu mãi mãi. Chúng ta chỉ có thể mượn nó tạm thời trong thời gian chúng ta lưu lại cuộc đời.

이 세상에 있는 물건들을 영원히 소유할 수 있다고 착각하고 그것들을 자신의 손안에 넣기 위해 인생을 소비하는 사람들이 많습니다. 그들은 매우 어리석은 사람들입니다.

Có rất nhiều người dành cả cuộc đời để cố gắng nắm trong tay mình những thứ trên đời này với ảo tưởng rằng họ có thể sở hữu chúng mãi mãi. Họ là những người rất ngu ngốc.

우리는 남의 물건을 빌려오면 사용한 다음 다시 돌려주며, 그것을 자기 물건이라고 생각하지 않습니다. 마찬가지로 우리가 지금 사용하고 있는 물건들도 우리 후손들로부터 살아있는 동안만 빌려쓰고 있는 것에 불과합니다.

Khi chúng ta mượn thì gì đó của người khác, chúng ta sử dụng nó rồi trả lại cho họ và không nghĩ đó là thứ của mình. Cũng như vậy, những thứ mà chúng ta đang sử dụng hiện nay chỉ là mượn của con cháu chúng ta trong lúc ta còn sống.

따라서 우리가 죽으면 핸 개도 가져가지 못하고 다시 돌려주고 가야 합니다. 몇 수십억 하는 땅도, 호화찬란한 집도, 번쩍번쩍하는 자가용차도, 몇 백만 원하는 밍크코트도, 몇 십만 원하는 외제 스타킹도 죽으면 모두 두고 땅 속으로 돌아가야 합니다. 이래도 당신은 이런 것들을 영원히 소유하려고 안간힘을 쓰겠습니까.

Vì vậy, khi chúng ta chết, dù chỉ là một thứ cũng không thể mang đi mà phải trả lại rồi ra đi. Đất đai trị giá hàng trăm ngàn đô la, một ngôi nhà sang trọng, một chiếc ô tô hào nhoáng, một chiếc áo khoác lông chồn trị giá vài triệu đô la, hay đôi tất hàng ngoại trị giá hàng trăm ngàn đô la thì khi chết, bạn sẽ phải bỏ lại tất cả và trở về với đất mẹ . Dù vậy, bạn vẫn cố gắng hết sức để sở hữu những thứ này mãi mãi sao?

인생이란, 한 세상에 잠시 와서 머무르다 가야 하는 손님입니다. 천년 만 년 살지 못하고 잠시 동안만 머물렀다 가야 하는 손님에 불과한 것입니다.

Cuộc sống là một vị khách đến thế gian này, ở lại một lát rồi phải ra đi. Họ chỉ đơn thuần là những vị khách không thể sống ngàn năm, vạn năm mà chỉ ở lại một thời gian ngắn rồi ra đi.

욕심을 부릴 필요도 없고, 머무르는 동안만 편안하게 살다가 가면 되는 것이며, 재물에 대해 지나친 욕심을 부릴 필요도 없습니다.

Chẳng cần phải tham lam, chúng ta chỉ cần sống bình an trong thời gian lưu lại cuộc đời, chẳng cần quá tham lam của cải vật chất làm gì.

“인생에서 많은 고통을 면하는 최상의 방법은 자기의 이익을 아주 적게 하는 일이다.” (쥬베르)

“Cách tốt nhất để tránh nhiều đau khổ trong cuộc sống là làm rất ít vì lợi ích của chính bạn.” (Joubert)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *