미국에 한 중년 부부가 있었는데 아내의 시력이 너무 나빠서 눈 수술을 하게 되었다. 그런데, 수술이 잘못되어 실명을 하고 말았다.
Có một cặp vợ chồng trung niên ở Mĩ, thị lực của người vợ rất kém nên bà đã phải phẫu thuật mắt. Tuy nhiên, ca phẫu thuật không thành công và bà bị mù.
그 후 남편은 매일 같이 아내의 직장까지 아내를 출근시켜 주고 하루 일과가 끝난 후에는 집까지 데려다 주었다.
Sau đó, hàng ngày người chồng cũng đưa vợ đến chỗ làm và đưa vợ về nhà sau khi kết thúc ngày làm việc.
그런데 어느날, 갑자기 남편이 아내에게 서로 직장이 너무 멀으니 혼자 출근하라고 말했다.
Thế nhưng, một ngày nọ, đột nhiên người chồng bảo vợ rằng hãy đi làm một mình vì chỗ làm của hai người quá xa nhau.
이 말에 아내는 남편에게 너무나 섭섭해 했고 사랑하는 남편이 그런 말을 한 것에 대해 배신감까지 느꼈다.
Người vợ nghe những lời này thì rất buồn bực với chồng và thậm chí bà còn cảm thấy cảm giác bị phản bội bởi chính người chồng thân yêu vì những lời đó.
그리고 이를 악물고 살아야겠다는 결심을 한 후 그 다음날부터 혼자 출근하기 시작했다.
Và sau khi cắn chặt răng và quyết tâm rằng sẽ phải sống, từ ngày hôm sau, bà bắt đầu đi làm một mình.
지팡이를 집고 버스를 타고 하면서 많이 넘어지기도 하고 울기도 하면서 혼자 다니는 훈련을 하기 시작했다. 그리고 어느 정도 익숙해진 2년…..
Bà bắt đầu tập luyện đi một mình dù khi cầm gậy và đi xe buýt, bà bị ngã rất nhiều và cũng khóc rất nhiều. Và 2 năm bà đã quen dần với việc này.
버스 운전기사가 어느 날 이 부인에게 이렇게 얘기했다.
Một ngày nọ, người lái xe buýt đã nói với bà như thế này.
“부인은 참 복도 많습니다. 매일 남편이 버스에 함께 앉아 있어주고 부인이 직장 건물에 들어가는 순간까지 지켜보다가 등뒤에서 손을 흔들어 주는 보이지 않는 격려를 해주니까요…”.
“Bà thật là có phước. Vì ngày nào chồng cũng cùng ngồi xe buýt với bà và dõi theo cho đến tận khi bà vào công ty, rồi còn vẫy tay phía sau khích lệ cổ vũ cho bà”.
이 말을 들은 부인은 울음을 터뜨리고 말았다.
Nghe những lời này, người phụ nữ đã bật khóc.